Lâu nay, chúng ta vẫn thường
nghe nhiều đến quyền của người bị bắt, người bị tạm giữ, bị can, bị cáo như:
quyền trình bày lời khai, quyền tự bào chữa hoặc nhờ người khác bào chữa; quyền
đưa ra tài liệu, đồ vật, yêu cầu…nhưng quyền im lặng thì lại không đề cập đến.
Vậy vấn đề đặt ra là khi cơ quan tiến hành tố tụng lấy lời khai thì người bị
bắt, bị tạm giữ có quyền được im lặng hay không.
Hiện nay, chưa có văn bản pháp
lý nào chính thức quy định về quyền im lặng của người bị bắt, người bị tạm giữ,
bị can, bị cáo. Tại một số nước trên thế giới như Mỹ, Nhật Bản, họ quy
định quyền im lặng là quyền không khai báo khi không có sự tư vấn, chứng kiến
của luật sư. Theo đó, khái niệm im lặng không có nghĩa là không nói bất cứ
điều gì mà im lặng là chưa khai khi chưa có sự hiện diện của luật sư. Hiểu theo
cách như trên thì im lặng chỉ được thực hiện trong một giới hạn nhất định, khi
chưa có luật sư thì người bị bắt, người bị tạm giữ sẽ không khai báo bất cứ
điều gì có liên quan đến nội dung vụ việc; Tuy nhiên, chúng ta cần hiểu im lặng
có nội hàm rộng hơn không khai báo. Không khai báo không đồng nhất với im
lặng, không khai báo là không nói bất cứ điều gì có liên quan vụ việc,
trường hợp đặc biệt người bị bắt, người bị tạm giữ vẫn khai nhưng khai báo
quanh co, chối tội, khai không đúng sự thật thì vẫn nằm trong khái niệm không
khai báo. Trong trường hợp này, im lặng là không khai bất cứ điều gì có liên
quan đến vụ việc trong bất cứ giai đoạn nào của quá trình tố tụng. Kể cả trong
trường hợp có luật sư là người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp thì im lặng vẫn
hiện hữu và vẫn có thể được thực hiện. Vì vậy, một khi quyền im lặng vẫn có
hiệu lực thì đồng nghĩa họ có quyền im lặng trong suốt quá trình tố tụng, thậm
chí cho đến khi họ ra trước Tòa án.
Bộ luật Tố tụng Hình sự năm 2015
với rất nhiều quy định mới có ảnh hưởng và tác động tích cực đến việc bảo đảm
quyền con người trong lĩnh vực tư pháp hình sự sẽ có hiệu lực thi hành. Trong
đó đáng chú ý là quy định về “quyền im lặng của bị can, bị cáo”. Theo đánh giá
của giới chuyên môn, đây được xem là quy định tiến bộ vượt bậc, giải quyết được
nhiều bất cập trong các vụ án mà các cơ quan tiến hành tố tụng sử dụng lời khai
bất lợi cho bị can, bị cáo hoặc chỉ sử dụng duy nhất lời nhận tội của họ để kết
tội họ khi đưa ra truy tố, xét xử. Theo đó, Bộ luật Tố tụng Hình sự 2015 quy
định chi tiết cụ thể về quyền của bị can, bị cáo, người bị tạm giữ và người bị
bắt khẩn cấp tại các điều 58 khoản 1 điểm e, điều 59 khoản 2 điểm c, điều 60
khoản 1 điểm d, điều 61 khoản 2 điểm h. Theo đó, các điều khoản này lần lượt
ghi nhận: người bị bắt giữ trong trường hợp khẩn cấp, người bị tạm giữ, bị can
và bị cáo đều có quyền trình bày ý kiến, trình bày lời khai, không buộc phải
đưa ra lời khai chống lại chính mình hoặc buộc phải nhận mình có tội. Như vậy,
có thể hiểu người bị bắt, người bị tạm giữ, bị can, bị cáo có quyền tự chủ về
việc khai báo. Những gì bất lợi, họ có thể không buộc phải khai báo cũng như
không buộc phải nhận mình có tội trước cơ quan tiến hành tố tụng hình sự. Trong
các điều khoản trên, tuy không trực tiếp ghi nhận quyền im lặng cho người bị
bắt khẩn cấp, người bị tạm giữ, bị can, bị cáo, nhưng trong thực tế khi làm
việc với các cơ quan tố tụng, họ có thể không trả lời một số câu hỏi mà họ cho
là chống lại họ và họ cũng không buộc phải khai nhận mình có tội. Đây có thể
được coi là một nội dung của quyền im lặng, quy định này nhằm bảo đảm tính minh
bạch của pháp luật, tạo sự nhận thức thống nhất trong quá trình lấy lời khai,
hỏi cung.
Bộ luật Hình sự hiện hành cũng
không coi người bị buộc tội không trả lời cơ quan, người tiến hành tố tụng
những vấn đề bất lợi cho bản thân, không buộc phải nhận tội hay “ngoan cố,
không khai báo thành khẩn” là tình tiết tăng nặng. Tuy nhiên, quyền im lặng
không loại trừ quyền khai báo của người bị buộc tội. Người bị tạm giữ, tạm
giam, bị can, bị cáo có quyền khai báo sau khi được giải thích về quyền im
lặng. Việc nhận tội của bị can, bị cáo luôn được xem là tình tiết giảm nhẹ
trong quyết định hình phạt đối với bị cáo. Quyền im lặng có mối quan hệ chặt
chẽ, mật thiết với quyền bào chữa, bổ sung cho nhau để bảo đảm cho tố tụng hình
sự được tiến hành đúng đắn, khách quan, tránh làm oan người vô tội. Quyền nhờ
người khác bào chữa là một phần cụ thể của quyền im lặng và quyền im lặng là
bảo đảm quan trọng cho việc thực hiện quyền bào chữa cho người bị tạm giữ, bị
can, bị cáo, hạn chế được oan sai trong tố tụng hình sự. Như vậy, với việc luật
quy định về các quyền của bị can, bị cáo, sự thay đổi này đã mang lại một tinh
thần mới trong pháp luật, mang lại một phong cách làm việc mới cho các cơ quan
tiến hành tố tụng, nâng cao mức độ bảo vệ quyền công dân và chắc chắn sẽ làm
cho hoạt đông tố tụng ngày càng văn minh hơn trong quá trình điều tra, truy tố
và xét xử.
Xem thêm các bài viết khác của chúng tôi tại: chuyentuvanphapluat.com.
Nhận xét
Đăng nhận xét